Tuoi muc tim
Danh Mục Chính

  Trang chủ

  Nhạc online

  Trắc nghiệm tâm lý

  Kết bạn

  Thành viên

  Tìm kiếm

  Hướng dẫn sử dụng

  Liên hệ BQT

  Đặt làm trang chủ

MỞ RỘNG | THU GỌN

Công cụ nghe nhạc

Để nghe nhạc, computer của bạn cần có:


Thống Kê Nhanh
Nhạc phẩm: 1505
Số Ca Sĩ: 202
Thành viên: 2512
Thành viên mới:
chan anna
Đang online: 406
Khách: 406
Thành viên: 0

  Hoa học trò
  Echip (Tin học)
  Lớp ngoại ngữ
  Dân Trí
  Tin Vui Việt

Chương 14

Không hẹn nhưng chẳng hiểu sao mọi người lại đến trại vịt nhà Hoàng cùng một lúc. Vừa vô tới cổng rào, Ngọc Như đã đánh hơi:

- Mùi gì thơm quá trời nghe các bạn.

Mỹ Vy đã biết mình sắp được đãi món gì nhưng vẫn giả vờ:

- Đố mày đoán được cái món hấp dẫn ấy!
Ngọc Như hỉnh mũi mấy cái liền, nói mà không cần suy nghĩ:

- Mùi thịt vịt. Chắc là mình sắp được đãi món vịt quay.

Mỹ Vy khẽ trề môi:

- Sai bét.

- Vậy chứ mày biểu đó là thứ gì?

Tý đen đi sau lấn lên lanh chanh bật mí:

- Vịt nướng bao đất sét đó. Món này con Mỹ Vy khoái khẩu lắm.

- Như vừa phát ra điều gì, Ngọc Như dừng lại nhìn vào mặt bạn đăm đăm:

- À, thì ra người ta đã biết trước mà còn làm bộ ngây thơ.

Sợ bạn hiểu lầm, Mỹ Vy phải vội vàng đính chính:

- Ê, đừng có nghĩ bậy cho tao nghe. Tao chỉ muốn mày bất ngờ trước món đặc sản này.

- Thế à?

Giọng châm biếm của Ngọc Như làm Mỹ Vy hơi tưng tức, nhỏ không nói năng gì thêm nữa cho đến khi Hoàng bước ra đón mọi người:

- Đông đủ cả chứ. Hoàng chỉ sợ công lao của mình không có người biết đến thôi.

Lượm ào vô với ý định giúp bạn:

- Mày lo xa chi vậy, nếu dư dả món nào cứ tồn hết vào bao tử tao đây nè.

Tất cả đặt chân vào căn chòi vịt khá rộng của nhà Hoàng. Bữa tiệc mà Hoàng định khao mọi người đã được bày biện sẵn trên chiếc sạp kê bằng gỗ. Mùi thức ăn thơm lừng kích thích cái đói của mấy nhỏ con gái trước tiên. Ngọc Như vẫn là kẻ láu táu:

- Thế này mới không uổng công tui nhịn ăn bữa cơm chiều.

Tý đen cũng bước tới bàn tiệc để nhìn cho thật rõ, dưới ánh sáng của ngọn đèn dầu nào là vịt nướng những hai con và một số trứng luộc có đủ cả rau răm. Thế là chẳng cần phải khách sáo lôi thôi, Tý đen thò tay bốc liền ngay một cái trứng đập đầu đưa lên miệng húp nước ngọt. Nhỏ tấm tắc khen:

- Ngon quá, trứng lộn luộc còn nóng hổi ăn với muối tiêu kèm lẫn rau răm nhớ chết luôn.

Mỹ Vy gõ tay lên đâù bạn:

- Mày liệu xơi được mấy cái mà không thèm đợi ai vậy bà chúa tham ăn?

Ngọc Như cũng không chịu đựng nổi, tiếp theo luôn. Nhỏ trả lời thay cho Tý:

- Không biết mày sao chứ tao thì chắc chắn nửa chục.

Mỹ Vy kêu trời lên:

- Vừa vừa thôi mấy nhỏ ơi! Coi chừng cái tin này lan ra là tụi bây ế cả lũ.

- Ối, sợ gì! Ế ở nhà với mẹ cho sướng thân. Sống trên đời mà phải nhịn những thứ thèm ăn thì chẳng còn gì là thú vị cả.

Thấy hai nhỏ con gái tự tiện nhập tiệc rồi Lượm với Hoàng cũng ngồi co chân lên sạp. Họ quay mặt bảo với Mỹ Vy rằng:

- Vào ngồi đi, không thôi hết phần bây giờ đấy.

Mỹ Vy vẫn lịch sự theo thói quen:

- Tự nhiên đi, cái bụng Vy không quá tải như hai nhỏ kia đâu.

Tuy nói thế, nhưng Mỹ Vy cũng tìm chỗ để ngồi. Nhóm bạn trẻ năm người ăn uống thật vui vẻ trong chòi vịt giữa cánh đồng lộng gió.

Thỉnh thoảng, từng chuỗi cười rộn rã vang lên như phá tan sự yên ả ở nơi đây. Tiếng côn trùng cũng hòa tấu góp vui song bóng đêm bên ngoài không đồng điệu bởi những tia chớp ngoằn ngoèo đang bắt đầu xuất hiện.

Mỹ Vy chợt lo xa:

- Trời sắp có mưa rồi đó các bạn.

Hoàng đặt vào tay nhỏ bạn gái một cái đùi vịt thơm béo ngậy:

- Đừng lo. Cứ việc ăn đi nào. Nếu có mưa Hoàng sẽ tình nguyện đưa tất cả mọi người về tận nhà.

Cô bé thầm cảm ơn người bạn trai tốt bụng, nhưng ngoài miệng thì làm bộ hỏi rằng

- Nếu giả sử có kẻ nào chặn đường ăn hiếp Vy thì Hoàng sẽ làm sao?

Lượm ngừng ăn để cướp lời:

- Một câu hỏi dễ ợt. Thằng Hoàng nó sẽ "binh" ngay cái tên láu cá ấy bởi bây giờ nó là một võ sĩ thứ thiệt rồi, chứ không còn yếu ớt như ngày xưa.

Nghe qua Hoàng chỉ cười bởi bản tánh xưa nay vẫn luôn điềm đạm, nhất là cậu chẳng bao giờ khoe khoang những gì mình vừa đoạt giải ở tầm tay. Nhưng Tý đen lại khơi dậy sau khi ăn song một cái trứng vịt nữa.

- Mình còn nhớ hồi đó Hoàng đi học võ với lời nguyền là sẽ trả thù thằng Sung một trận nên thân. Thế sao bây giờ có Nghề rồi lại im hơi, lặng tiếng không tìm nó rửa hận.

Hoàng nhấm nháp chiếc đầu vịt rồi bỏ xuống đáp khẽ khàng:

- Lúc còn nhỏ mình có nghĩ như thế, nhưng khi đặt chân vào chỗn võ đường mình mới hiểu ra rằng những gì mình sắp đạt được không nhằm cho mục đích cá nhân. người ta đi học võ không phải để trả thù mà là để phòng thân và giúp người. Chính vì vậy mà mình đã bỏ qua cho thằng Sung đó các bạn.

Người hiểu chuyện và khâm phục Hoàng nhất là Mỹ Vy, bởi vì cô bé là nhân chứng của chặng đời thơ ấu. Nhưng nghe nhắc đến thằng Sung, Mỹ Vy chợt hỏi thăm:

- Hiện giờ tên Sung và gia đình đang sống ở đâu?

Tý đen ngừng ăn nói thì thào:

- Bỏ xứ đi lâu rồi.

Lượm chận lại:

- Bậy.

Tý cong môi lên cãi:

- Còn không. Từ khi nhà bà Năm Trầu bán cho người ta tới giờ bả chỉ ở nhờ quanh quẩn trong làng một thời gian rồi bỏ đi đâu mất. Tui nghe nói có người gặp ở dưới Cần Thơ.

- Xa dữ vậy sao? Nghĩ cũng tội cho gia đình của bã quá.

- Thì cũng tại thằng Sung mà ra.

- Không biết bây giờ nó có suy nghĩ lại để giúp đỡ gì cho má nó không?

Tý đen nói:

- Những người như nó chắc gì có thể trở thành người tốt được.

Như không chịu với cách nghĩ của bạn, Mỹ Vy tranh luận liền:

- Cái nhìn của mày độc đoán quá Tý đen. Theo tao thì thằng Sung không phải là người xấu, chỉ tại nó chẳng được học hành nên khó bảo đấy thôi.

Tý đen chỉ ngón tay vào mặt mình và lia mắt về phía Lượm:

- Tụi tao đây cũng có học gì đâu, sao không xấu giống như nó.

- Thì mỗi người có một nhân cách và chịu sự giáo dục khác nhau, nên mày làm sao có thể giống nó được.

Lượm cũng lên tiếng bênh vực cho thằng bạn thuở xa xưa:

- Nói chung thì thằng Sung chỉ phạm tội quá bướng bỉnh, ngang tàng. Còn con người thiệt của nó cũng có nhiều điều tốt.

Tý đen nói tươm tướp:

- Muốn bênh nó thì phải có gì để minh chứng.

Lượm liếm nhẹ vành môi dính đầy mỡ của thức ăn:

- Chứng minh ư? Ðể mình nhớ lại coi... à, có một lần mình thấy nó nhường nhịn thằng em nó củ khoai lang trong khi bụng nó đang đói.

- Xí, có thế mà cũng nói. Chuyện nhỏ như con ruồi.

Không để Tý đen chê Lượm thêm, Mỹ Vy nhét vào miệng bạn gái miếng phao câu vịt to tướng:

- Chuyện nhỏ nhưng miếng thịt này thì lớn. Mày xơi đi cho trơn mỏ nói được nhiều.

Bị bạn chơi khăm, song Tý đen không cảm thấy ngán trước phần thịt béo ngậy mỡ màng này. Nhỏ còn mạnh miệng nhai ràu rạu rồi còn nuốt chửng:

- Còn không? Lựa cho tao miếng nữa.

Mỹ Vy rùng mình:

- Tao chịu thua mày rồi Tý ạ. Họa chăng con nhỏ Ngọc Như nó chịu được mày thôi.
Nhưng nhỏ Ngọc Như đã nguây nguẩy lắc đầu:

- Tao cũng đầu hàng vô điều kiện rồi Vy ơi. Nếu nhá thêm miếng nữa chắc phải vội ra ngoài quá. Bây giờ thì tao đã sợ ăn, chỉ thích đi chơi ở những nơi có thắng cảnh đẹp mà thôi.

Trước ý kiến của Ngọc Như, Lượm giới thiệu liền tay:

- Muốn đi chơi thì có khối chỗ đang chờ. Ngày mai tập họp ở bờ sông tui bảo đảm sẽ có nhiều điều thú vị xảy đến.

Ngọc Như chớp khẽ rèm mi mắt:

- Lội xuống sông tắm hả?

Mỹ Vy hất mạnh cằm:

- Mày có khùng không. Muà này nước lớn lội xuống đó để làm bạn với Long Vương hả?

Nghe nói Ngọc Như rụt cổ lại, tỏ thái độ trách Lượm:

- Tính đánh lừa người ta hả, không có nổi đâu nghe.

Lượm gãi đầu lia mắt nhìn Hoàng cầu cứu. Hiểu ý, Hoàng liền giải bày giùm cho bạn:

- Thằng Lượm nó muốn rủ chúng ta xuôi ghe vô miệt vườn ăn trái cây trong đó, chứ không hề có ý xấu.

Đôi mắt Ngọc Như lại vụt sáng:

- Ồ, ăn hả? Tui đồng ý cả hai tay.

Tiếng cười nhạo của Mỹ Vy lại trổi lên âm vang cả chòi vịt:

- Đúng là người có tâm hồn ăn uống ngập tràn.

Bữa tiệc đồng quê dần dần tan trong tiếng mưa rơi lắc tắc. Cả bọn lục đục kéo nhau về khi ba của Hoàng và chú Tư ra coi chòi. Tý đen và Ngọc Như vì sợ ma nên bám theo Lượm đi trước với cây đèn bỏ mặc cho Hoàng với Mỹ Vy lững thững ở phía sau. trời tối đen có khi giẫm bước cả lên nhau, song đôi mắt các người bạn trẻ lại rực sáng tựa ánh sao với ý nghĩ ngày hôm nay mình không còn nhỏ nữa. Vâng... tất cả đã qua rồi cái thời thơ bé.


10 chương mới hơn
  Chương 15
  Chương 16
10 chương cũ hơn
  Chương 13
  Chương 12
  Chương 11
  Chương 10
  Chương 9
  Chương 8
  Chương 7
  Chương 6
  Chương 5
  Chương 4

Hình thành viên


Ngannmickeyy
Đăng nhập

Nhớ cookie?

Quên mật khẩu
Đăng ký thành viên

Album nhạc mới nhất

 
Yêu trong niềm đau



 
Nghị lực




Ước nguyện

  


Tư vấn tuổi mới lớn

  Thảo

  Hạnh An

  

Bài Mới Đăng
10 Loài Động Vật ...
6 Sự Vật Có Mối ...
Đằng sau nghị lực ...
Lúa mùa duyên thắm
Chuyện tình nàng ...
Tình thu
Tìm nhau
Tạ ơn đời
Nếu có yêu tôi
Kỷ niệm

Nghe nhiều tháng 10
Chốn thiên thần
Bông mù u
Tình Xuân
Xuân họp mặt
Chỉ có hai đứa ...
Chào em
Tình là nhớ
Khúc Xuân
Jingle bells
Em đến bên tôi

Đọc nhiều tháng 10
Những ngày tươi ...
Teen "dâng hiến" quá ...
Người vợ mù
Đừng giết mình ...
Chuyện kỳ lạ về ...
Tình yêu và lý trí
Cần ý thức về ...
Yêu là... hư?
Nếu bỗng chán nhau
Không nói xấu ...

Tìm kiếm nhanh
Theo tên bài hát
A B C D Đ E F G
H I J K L M N O
P Q R S T U Ư V
W X Y Z 0   9
Theo ca sĩ
A B C D Đ E F G
H I J K L M N O
P Q R S T U Ư V
W X Y Z 0   9

Tìm kiếm chi tiết
Tìm
Theo
Tìm chính xácGần chính xác

Dien dan thao luan
Tâm sự vui buồn

  Chàng trai nghèo khóc nức nở khi níu kéo tình yêu   Hồng Dương

Chàng trai nghèo khóc nức nở khi níu kéo tình yêu   Trong bức thư ngắn ngủi, Hồng Dương ...

 •  Cô gái bị lừa dối, vờ như không quen biết ngay trên sóng  Tuyên
 •  Em muốn được gặp anh lần cuối trước khi em đi xa  Thái
 •  Yêu thương, hạnh phúc ...  Bích Ngọc

Dien dan thao luan
Diễn đàn thảo luận

  Độc thân ?   Huyền

Độc thân ?   Tôi 28 tuổi, vừa chia tay bạn trai và bắt đầu cuộc sống độc thân. Ở tuổi này thật sự tôi đã không còn thời gian để tìm được hạnh phúc cho mình. Nghĩ đến cảnh bắt đầu tìm hiểu rồi yêu nhau, sau đó kết hôn tôi nghĩ cánh cửa ...

 •  Khi lớn rồi cứ ở nhà với mẹ có tốt không ?  Thương
 •  YDP  MINH THU
 •  tinh yeu  KMT
Trang chủ -|- Hướng Dẫn Sử Dụng -|- Tìm Kiếm