Chắc các bạn đã từng được nghe rất nhiều câu chuyện cổ tích trong đó có bà tiên, ông bụt hiện lên ban những phép màu diệu kì cho những mảnh đời bất hạnh, thiếu may mắn ví như nàng Tấm, cô bé Lọ Lem hay anh chàng trong truyện "Cây tre trăm đốt"... Và trong câu chuyện tôi sắp kể cho bạn nghe cũng như thế...
Có một cô bé nọ cũng có rất nhiều mơ ước khi đọc các câu chuyện kể, cô cũng rất muốn có một bà tiên hiện lên cho mình những điều ước... và cho đến một hôm... bỗng bà tiên hiện ra thật, cô bé tự cấu vào tay mình nhưng bà vẫn ở đó, trước mặt cô, cô nghĩ là mình không mơ, điều đó chính là sự thật. Bà tiên mỉm cười hiền hậu nói với cô rằng: "Bà cho con ba điều ước, con chỉ được ước một lần duy nhất thôi, hãy nhớ đấy nhé".
Cô bé suy nghĩ rất lâu và phân vân không biết nên thực hiện điều ước gì đây! Cô nói với bà: "Bà cho con được trả lời vào ngày mai nhé!". Bà tiên vui vẻ đồng ý.
Ngày hôm sau khi vào lớp học, cô bé chợt nhìn thấy bạn Hoa ngồi bên cạnh, đã từ lâu cô rất thích mái tóc dài và đen bóng của bạn ấy, và như mọi khi cô bỗng ước sao mình cũng có được mái tóc đẹp ấy. Và.... bỗng nhiên cô thấy mái tóc mình dài thêm, rất nhanh sau đó cô đã có được một mái tóc dài và đẹp hơn của bạn Hoa nữa.
Quá đỗi ngạc nhiên, lúc bấy giờ cô mới biết lời nói của bà tiên ngày hôm qua đã trở thành hiện thực với cô. Cô rất vui...
Khi trống trường vừa điểm, như mọi khi luôn có một cậu bạn trai trêu chọc, luôn chê những bộ đồ cô mặc trên người đã cũ sờn, hôm nay cô tủi thân và một lần nữa cô lại ước ao mình có một bộ cánh mới như bao bạn để đến trường, và điều ước thứ hai của cô liền được thực hiện sau đó. Cô rất vui vì giờ đây cô cũng đã có một chiếc áo sơ mi mới, một chiếc váy mới để đến trường như bao bạn khác.
Trên đường về nhà, trời nắng oi bức, ai cũng nhanh chóng, vội vã để trở về, cô bỗng muốn sao mình có một chiếc xe đạp để trở về nhà nhanh hơn... Điều ước cuối cùng đó cũng đã được thực hiện.
Tối hôm đó trời bỗng mưa như trút nước, căn nhà nhỏ bé của cô dường như nghiêng ngả theo hướng gió, bà ngoại bên chiếc giường nhỏ đang mệt mỏi vì cơn đau nói với cả nhà: "Chắc ngoại không sống lâu với con và các cháu, ngoại sắp phải đi xa rồi, các con ở lại nhớ bảo ban nhau, thương yêu nhau, hãy cố gắng học thành người tốt nhé!". Bên chiếc bàn nhỏ, dưới ngọn đèn dầu, mẹ của cô bé đang cặm cụi ngồi khâu lại chiếc áo đã cũ sờn để ngày mai lại tiếp tục bận đi làm....
Cô bỗng chợt thấy không cần mái tóc dài và đen bóng của mình nữa, cô không cần bộ quần áo mới này nữa, và cũng không cần chiếc xe đạp kia nữa, cô chỉ mong sao ngoại chóng khỏi bệnh để sống lâu hơn với gia đình cô, và cô cũng mong sao nhà của cô khấm khá hơn để cho chị em cô được tiếp tục học hành... Nhưng ba điều ước của bà tiên cô không thể sửa được nữa, cô cảm thấy xấu hổ rằng mình sống quá ích kỉ chỉ biết cho bản thân, không nghĩ gì đến những người thân đang sống xung quanh mình...
Thông qua câu chuyện tôi kể trên, tôi biết đã có rất nhiều ước mơ của bạn thành sự thật, và cũng có rất nhiều ước mơ chưa thành , nhưng tôi mong sao bạn hãy luôn nghĩ đến những người thân của bạn, những ngươi gần gũi bạn trong cuộc sống thì bạn sẽ không bao giờ đơn đọc khi thực hiện những ước mơ của mình. Hãy đừng bao giờ như cô bé trong câu chuyện kể trên, để không bao giờ ân hận vì những gì mình đã làm. Chúc các bạn thực hiện được những ước mơ của mình!
Đã đọc: 1010 |